Cành ngọc lan xòa bóng mát
Tỏa hương bát ngát
Báo với em ngày cuối thu buồn
Chờ trông mong anh bao lâu
Mỏi mòn mà chẳng thấy anh.
Từ ngày nào anh mới quen em
Vẫn cây ngọc lan
Tỏa bóng mát
Và vẫn hương thơm nơi ta đã hẹn
Một nhành lan anh hái cho em
Để mãi là một chút hương ngày cuối thu.
Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan dịu dàng.
(Góc phố ... dịu dàng.)
Hương lan bay xa một trưa cuối thu
Thương anh yêu anh góc phố nơi hẹn hò
Mùi lan thơm ngát cùng gió
Sẽ tiếc mãi nếu biết lúc chớm đông hoa thơm lụi tàn
Để gió mãi cuốn đi
Để mãi bâng khuâng
Bâng khuâng nơi anh hẹn với em.
Đăng nhận xét