Là lòng anh biết mỏi mòn
đợi chờ trong nỗi nhớ mong ngóng trông, trong vô vọng.
Đợi từ xuân tới hạ về
Rồi mùa thu đến đông tàn
Mà người chẳng thấy, em mãi như cánh chim mịt mờ...
Một đời hoài mong chờ em
Để cho trái tim quên tình nhân gian
Để còn niềm đau nhiều hơn, trong những ngày dài mòn mỏi.
Dù ngàn năm vẫn vì em
Đời anh chẳng yêu, không thể yêu ai
Ngủ vùi trong nỗi đợi mong
Ô hay, trái tim đã già.
Đăng nhận xét