Tuổi trẻ non nớt bỏ nhà đi
Không 1 xu dính túi, cố làm đủ trò mèo để kiếm miếng ăn đâu dễ gì
Những con mắt khinh bỉ nhìn vào nó, cúi gằm mặt nét buồn bã nó kệ họ
Họ đâu biết nó ra đi vì điều gì và tất thảy bao nhiêu lý do
Nó sinh ra trong 1 gia đình nghèo khó
Từ manh áo mặc tới từng miếng ăn cũng nhờ người khác cho
Nó có 1 ông bố trong đôi mắt nó thật vĩ đại
Và nó có 1 bà mẹ tuy hơi bảo thủ nhưng rất nice
Nó đã biết rằng, cho dù nó ko điều kiện như người ta
Nhưng nó có 1 gia đình êm ấm mọi người bên nhau chung mái nhà
1 điều đơn giản nhưng giống như 1 ước mơ
Có bao người khác muốn đc như nó hạnh phúc gia đình thật vô bờ
Từ ngày chập chững, ký ức từ thuở bé trong nó cũng nhạt dần
Bao nhiêu mảnh đất từng vùng nó ko đếm nổi nơi nó đặt bàn chân
2 chục năm trôi nó đã lớn khôn từ thể xác tới tâm hồn
Nó đã biết nghĩ cho riêng bản thân ko còn giống thằng lôm côm
Nó kiếm ra tiền, tuy ko lớn nhưng đã biết cách tiêu
Nó đã biết thương mồ hôi nước mắt của cha mẹ nó trong sự túng thiếu
Và nó biết rằng
Gia đình với nó là tất cả
Và nó biết rằng
Cuộc sống ko hề công bằng với ai dù họ vất vả
Tuổi 14, nó yêu 1 cô gái xa nhà
Cách nó hơn 3 chục cây với nó lúc đó là quá xa
Cô gái hơn nó 2 tuổi chín chắn hơn suy nghĩ của nó lúc bấy giờ
Nó yêu cô ấy tới mức bỏ nhà đi theo tiếng gọi giống suy nghĩ của trẻ thơ
Giờ nó biết, hành động ngày đó quá dại dột
Và Nó đã biết, gia đình của nó vẫn mãi là số một
Nó cũng đã mất đi 2 năm để quên đi tình đầu
Nhưng rồi nó cũng vượt qua như bao người khác dù tình có đậm sâu.
Thêm 2 năm nữa, nó cô đơn trong sự buồn bã
Nó bước thật chậm mặc kệ xung quanh mọi người vẫn hối hả
Rồi nó gặp em, người con gái ngang tuổi có nụ cười tuyệt vời
Lại 1 lần nữa tình yêu trong nó le lói như bắt đầu cuộc chơi
Trước đó nó quên tình đầu, bằng những cuộc tình thật chóng vánh
Quen khoảng chục cô này nọ xong để người ta đi tiếp còn nó phanh
Nó mất niềm tin vào thứ gọi là tình yêu đặc sự thất vọng
Tưởng rằng em sẽ ko như người ta bỏ nó mà đi nhưng cuộc đời ko như ước mong.
Cuộc sống này, ko bao giờ có sự công bằng
Cuộc đời mỗi người giống như sợi chỉ 2 đầu đc kéo căng
Nó cũng thế, muốn thay đổi nhưng ko thể
Nó muốn xã hội, bình đẳng, đừng khinh chê...
Hết cuộc tình này, nó bắt đầu tiếp tục cuộc tình khác
Mải miết trong 1 vòng tròn ko lối thoát đôi lúc nó hoang mang
Tựa vào gia đình, nó vực dậy sau những lời động viên
Lời khuyên của bố và tình thương của mẹ nó cố gắng bước tiếp
Chia sẻ nỗi buồn từ người anh trai nó bớt sự cô đơn
Lặng nhìn thương cháu bật khóc là bà cùng tình yêu to lớn
Tất nhiên ko thể vì chuyện tình cảm trai gái khiến nó gục ngã
Còn bạn còn bè nó bị dụ dỗ những cạm bẫy xa đọa
Nó quá thương người, sống nội tâm và rất hay đồng cảm
Cũng chính lẽ đó mà nó từng bị lợi dụng vướng nhiều trái ngang
Nhiều lúc nó buồn nó cứ hút
Thất vọng nhiều quá nó vẫn cười
Mệt mỏi bước đi nhích từng chút
Ko ai hoàn hảo vẹn mười mươi
Nhiều năm trôi qua với nó
Là 1 niềm vui bằng âm nhạc
Là 1 chút kích thích gì đó
Khiến nó quên ngày dài tháng năm
Và ngày mai ngày của nó
Nó vươn tới đỉnh trời xanh
Nhành cây ươm giống hạt xòe cánh
Cắt tỉa sấy khô say vài canh...
Nó có cuộc đời giống tôi
Cũng 1 gia đình lao động kiếm từng cắc
Nó có quá khứ cũng giống tôi
Cũng lăn lộn rồi va vấp từng thủ đoạn
Những ai đã đang còn gia đình
Hãy thương cha mẹ vì ngày nào đó rồi họ cũng quyên sinh
Người đời sẽ ko hề thương bạn
Như gia đình mình chẳng bao giờ có thể so bì với nhau
Đăng nhận xét